linhphandr@gmail.com
+84 978 522 626

Nhận dạng người bệnh - bằng cách nào?

Ở Việt Nam, có nhiều người tên trùng tên không ta? Thưa có, rất rất nhiều! Vậy vừa trùng tên vừa trùng tuổi? Thưa có, vô cùng nhiều! Vậy chẳng may 2 vị ấy chui vào bệnh viện nằm cùng lúc thì sao ta?
Trong bài viết “Bác sĩ có biết tôi là ai không?” đã phần nào giúp người bệnh chúng ta hiểu được tầm quan trọng vô cùng to lớn của việc được nhận dạng đúng. Vậy thì, các cơ sở y tế đã làm thế nào để nhận dạng chúng ta?
 
Ở “ngoài đời” chúng ta đã quen với việc được xác định qua số CMND, họ tên, tuổi, địa chỉ,.. trong đó số CMND gần như là lựa chọn quan trọng nhất cho các dịch vụ liên quan đến cơ quan hành chính. Sở dĩ, “nhà nước” dùng CMND vì số CMND là duy nhất cho mỗi người Việt chúng ta.
 
Ấy vậy mà khi nằm viện, chúng ta thường chỉ được gọi đơn giản là “Bà Dần, 30 tuổi”, hay “Ông Mão, 40 tuổi”. Hoặc có khi, cô y tá chỉ hỏi “Bác ở phòng 2 giường 5 đâu?” rồi lụi cho 1 cái đau điếng.
 
 
Ở Việt Nam, có nhiều người tên trùng tên không ta? Thưa có, rất rất nhiều! Vậy vừa trùng tên vừa trùng tuổi? Thưa có, vô cùng nhiều! Vậy chẳng may 2 vị ấy chui vào bệnh viện nằm cùng lúc thì sao ta? Ây da, thì tốt nhất là 2 ông tự bắt tay nhau rồi một ông đi kiếm bệnh viện khác mà nằm J Không thì quả là các vị ấy đang làm khó nhân viên y tế chỉ vì trùng tên, trùng tuổi.
 
Trường hợp khác, vừa vào viện, người bệnh mình nhanh nhanh “bôi trơn” tí cho các cô quản lý phòng là được chọn luôn giường ở sát cửa sổ cho nó mát, rồi vênh mặt với cả phòng. Nếu người bệnh đó biết rằng, đôi khi các cô y tá chỉ ghi tên những bệnh nhân mình quản lý lên tấm bảng trong phòng trực, chỉ gồm các thông tin: “tên, phòng, giường”. Và khi nhận được chỉ định của bác sĩ, cứ thế mà họ cầm thuốc đi tiêm thôi., Chẳng may hai chủ nhân (trước và sau) của cái giường kia mà trùng tên, còn cô y tá thì chưa “nắm tình hình” thì hậu quả chắc cũng không dễ lường.
 
Vậy thì.. nhận dạng người bệnh như thế nào là an toàn, chính xác cao?
 
Trên thế giới, người ta cũng đã dùng nhiều phương pháp rồi, các cơ sở y tế của Việt Nam cũng học tập được nhiều rồi.  Có các phương pháp như sau với mức độ an toàn và tiện dụng tăng dần:
 
-Sử dụng Mã Y tế: tương tự như số CMND nhưng được cấp khi nằm viện
-Sử dụng vòng đeo tay có ghi tên, tuổi và mã y tế trên vòng
-Sử dụng vòng đeo tay có ghi tên, tuổi và mã vạch (Barcode)
 
Đâu đó, ở Việt Nam bây giờ, model là Vòng đeo tay và barcode. Nếu bạn thuộc nhóm gia đình chẳng có gì ngoài điều kiện, thì khi được quyền chọn bệnh viện để nằm, hãy để ý đến yếu tố này nhé! Rất đáng đồng tiền bát gạo đấy.
 
Ngay cả tiêu chuẩn chất lượng của Bộ Y tế, cũng đề cập tới Barcode như là “đỉnh cao của nhận dạng” vậy, và các bệnh viện công cũng như tư đang ráo riết chạy đua để “dẫn dắt thị trường”.
 
Ấy thế mà, nếu bạn biết, ở Anh, chính vòng đeo tay lại là nguyên nhân phát sinh 10% số trường hợp nhận dạng sai người bệnh: do đeo nhầm người bệnh, do in đi in lại tên trên vòng nhiều lần, do mất vòng,..
 
Vậy thì, làm thế nào để cải thiện tình hình đây? Ở Anh, người ta đã phải định hướng luôn, nếu muốn sử dụng vòng thì nên:
 
Thiết kế vòng và nhãn theo yêu cầu của NRLS (viết tắt của một bang hội gì đó.. nghe phức tạp, người bệnh.. không cần quan tâm chi J)
-Chỉ đưa các thông tin chính để nhận dạng người bệnh lên vòng. Ví dụ: theo tiêu chuẩn JCI của Mỹ thì yêu cầu tối thiểu 2 thông tin để nhận dạng nhưng không được dùng số phòng, số giường hay thông tin chỉ vị trí của người bệnh.
-Phải có quy trình để sản xuất, in nhãn và kiểm tra vòng đeo tay bệnh nhân
-Sử dụng màu sắc của vòng một cách thống nhất (VD: vòng đỏ cho bệnh nhân dị ứng, vòng vàng cho bệnh nhân dễ té ngã, vòng màu hồng cho Bệnh nhân.. vui tính.. J)
-In nhãn cho vòng phải in từ hệ thống, không được in từ các ứng dụng bên ngoài.
-Tạo và in tất cả các vòng đeo tay một lần để cho bệnh nhân sử dụng là.. KHÔNG an toàn!
 
Vậy người bệnh mình cũng phải chú ý, không phải được đeo vòng là ngon đâu. Hiện đại cũng lắm khi “hại điện”. Vòng thì cứ đeo, còn hỏi “biết tôi là ai không” thì ta cứ hỏi cho chắc.
 
Nếu vòng đeo tay cũng chưa phải là đỉnh thì cái gì là đỉnh, giải pháp nào cho cả giới y bác sĩ và cho chúng ta – những bệnh nhân vui tính?
 
Câu trả lời thực ra không quá phức tạp: đó là SINH TRẮC HỌC!
 
 
Nghĩ tới nó thì ai cũng nghĩ đó là chuyện “cao cấp” ở đâu đó. Nhưng xem kỹ lại thì người Việt cũng không lạ gì món này. Trong giới Ngân hàng, ACB đã đi đầu với giải pháp nhận diện khách hàng bằng vân tay (từ đầu năm 2011) và dùng nó cho tới ngày nay; Các máy laptop bây giờ đều có nhận dạng vân tay. Và nghe đâu công nghệ “soi mắt”, “soi tĩnh mạch ở bàn tay” cũng đang phát triển như vũ bão.
 
Lợi ích của SINH TRẮC HỌC trong nhận dạng người bệnh là gì:
-Giảm rào cản của ngôn ngữ – cứ đưa tay đây là xong :)
-Bất tỉnh cũng không sao, khỏi cần hỏi tên
 
Còn chờ gì nữa các đại gia ngành y, hãy cho BỆNH NHÂN VUI TÍNH chúng tôi được tận hưởng thành tựu khoa học công nghệ đi thôi!
 
Bệnh Nhân Vui Tính
 
P/S:một lần nữa nhắc lại, dù có là phương pháp hiện đại gì đi nữa, tự mình bảo với bác sĩ, y tá mình/người nhà mình tên gì/bao nhiêu tuổi/có điểm gì đặc biệt luôn rất hữu ích!
 
Tài liệu tham khảo:
-Standardising wristbands improves patient safety – http://www.nrls.npsa.nhs.uk/resources/?entryid45=59824
-JCI – IPSG Chapter (Standard IPSG.1)
-Defining Patient Verification & Identification in Healthcare – Biometrics – advanceweb.com
THÔNG TIN KHÁC

Bản quyền thuộc về CLB QLCL-ATNB

© 2014 Thiết kế bởi QPS Team