linhphandr@gmail.com
+84 978 522 626

BÀI DỰ THI MS68: CHÚT TÂM TÌNH CỦA NGƯỜI NỮ HỘ SINH

- Tên tác giả: Ông Trương Thanh Hồng - Đơn vị: Bệnh viện Phụ sản thành phố Cần Thơ

Tôi là Ông Trương Thanh Hồng, sinh ra sau ngày hòa bình lập lại, được hít thở bầu không khí của tự do và được theo đuổi ước mơ của mình. Cái duyên đã đưa tôi đến với nghề nữ hộ sinh và công tác tại Bệnh viện phụ sản TP. Cần Thơ từ năm 2016 khi bệnh viện mới thành lập gần tròn 1 năm. Tôi nhớ khi ấy bệnh viện còn nhiều khó khăn nhưng bù lại tôi được sống và làm việc trong một môi trường mà ở đó tất cả mọi người đều muốn hướng đến một mục đích chung là xây dựng bệnh viện ngày một phát triển lớn mạnh, thực hiện được sứ mệnh là “nơi gửi trọn niềm tin” của những cặp vợ chồng chào đón đứa con thương yêu của mình. Và tôi cũng đã tin tưởng chọn đây là nơi gắn bó, nơi để thực hiện được niềm đam mê với công việc hộ sinh.

 
Ca trực đêm của tôi thường bắt đầu từ 16h tại Khoa Sanh. Công việc của người nữ hộ sinh lúc nào tất bật, từ khâu nhận bệnh, tham gia đỡ sanh cho đến chăm sóc sản phụ sau sinh. Dẫu có lúc mệt mỏi, trực đêm không kể ngày cuối tuần hay lễ Tết, nhưng chính niềm vui của sản phụ luôn là động lực để tôi phấn đấu trong công tác của mình. Nhiều khi buồn ngủ lắm chứ nhưng khi nhìn thấy cái đau của sản phụ, sự lo lắng xen lẫn nỗi mong chờ của người nhà như làm cho mình sực tỉnh, phải tập trung cao độ, phải xem cái đau của sản phụ là cái đau của mình mà cố gắng. Tôi không còn nhớ mình đã đỡ sinh cho biết bao chị em, ẵm bao nhiêu em bé chào đời những điều tôi không bao giờ quên đó chính là niềm vui, nụ cười sau những cơn đau xé da xé thịt của biết bao bà mẹ. Chắc có lẽ chỉ có những người phụ nữ từng vượt cạn mới hiểu được hết sự chuyển biến tâm trạng nhanh chóng như vậy. Ôm con trong lòng, chắc họ cũng như tôi rất vui vì mình được làm mẹ- một tiếng rất đỗi thiêng liêng. Bệnh viện nơi tôi công tác trong những năm gần đây đã xây dựng được phòng sanh gia đình theo đúng tiêu chuẩn của Bộ Y tế. Nhờ đó mà cuộc sanh của nhiều chị em bớt phần lo lắng và đau đớn. Nhiều chị đã tâm sự với tôi trong nước mắt: “Có người thân (mẹ, chồng) bên cạnh thật là hạnh phúc, cái đau giảm một phần, lo lắng chỉ còn một nửa”. Đối với người làm hộ sinh như tôi, đâu có gì vui bằng khi sản phụ được “mẹ tròn con vuông”. Nhìn các thiên thần nhỏ được ấp trên lồng ngực của cha mẹ tôi thầm nhớ đến những đứa con của mình. Có lúc tôi thấy mình không có nhiều thời gian để chăm sóc chúng do công tác chuyên môn, nhưng có lẽ các con tôi sẽ hiểu và thông cảm vì mẹ của chúng cũng ngày đêm đang làm một công việc tốt, có ích cho xã hội. Tôi thầm cảm ơn chồng đã đỡ đần để tôi có thể sống trọn với mong muốn nghề nghiệp mà tôi theo đuổi.
 
 
Được lãnh đạo Khoa và bệnh viện tạo điều kiện về thời gian, tôi đang theo học lớp cử nhân điều dưỡng với mong muốn có thêm thật nhiều kiến thức mới, phục vụ cho công việc đang đòi hỏi ngày một cao. Học tập để hoàn thiện chuyên môn chưa bao giờ là quá muộn, thậm chí khi ta đã ngoài 40.
THÔNG TIN KHÁC

Bản quyền thuộc về CLB QLCL-ATNB

© 2014 Thiết kế bởi QPS Team