linhphandr@gmail.com
+84 978 522 626

BÀI DỰ THI MS26: TÔI TỰ HÀO VÌ MÌNH LÀ ĐIỀU DƯỠNG

- Tên tác giả: Trần Thị Thu Loan - Đơn vị: Bệnh viện sản nhi Quảng Ninh
Mùa xuân bắt đầu bằng những mầm non vươn chồi, nảy lộc. Mùa hạ bắt đầu bằng những cơn mưa đầu hè. Mùa thu sang khi những chiếc lá vàng lìa cành bay trong gió. Mùa đông đến với những đợt gió Bấc se lạnh. Còn ước mơ của em bắt đầu từ đâu?
 
Vào những ngày cuối năm lớp 12, bạn bè ai cũng lo lắng, băn khoăn chọn trường đại học để đăng ký thi tuyển. Còn tôi đã mơ ước từ rất lâu về một ngày tôi được khoác lên mình chiếc áo blouse trắng, được thực hiện sứ mệnh chăm sóc sức khỏe cho mọi người.
 
Thật may mắn khi tôi thi đỗ vào khoa Điều dưỡng của một trường Đại học Y danh tiếng trong nước. Với sự quyết tâm của bản thân, sự ủng hộ của gia đình và bạn bè tôi đã không ngừng ngày đêm học tập và rèn luyện những kỹ năng chuyên ngành. Mỗi buổi học lý thuyết cũng như buổi thực tập lâm sàng đã mở ra cho tôi một chân trời kiến thức mới cùng với những trải nghiệm đầu tiên được chăm sóc người bệnh. Có lần khi thực tập tại khoa chấn thương gặp trường hợp đa chấn thương do tai nạn, khi phụ bác sĩ xử lý vết thương từng mũi kim đâm vào da thịt người bệnh, máu chảy đầy vết thương khiến tôi hoa mắt, chóng mặt. Nhưng tôi tự nhủ với bản thân rằng nếu tôi sợ máu, sợ vết thương thì tôi không thể nào theo đuổi ước mơ. Nghề nào cũng có vất vả riêng, nếu mình đã lựa chọn thì phải kiên trì cho đến cùng. Sau nhiều lần cố gắng tôi cũng có đủ bản lĩnh đối mặt với các tình huống xảy ra.
 
 
Rồi cũng đến ngày tốt nghiệp, tôi được nhận vào làm điều dưỡng tại một Bệnh viện Sản Nhi tuyến tỉnh. Trong quá trình làm việc tôi mới nhận ra ở trường học chỉ dạy cho ta những kiến thức về nghề y nhưng khi đi làm việc áp dụng nó vào thực tế công việc của mình không hề dễ. Ngoài việc thực hành các quy trình kỹ thuật tôi còn phải rèn luyện nhiều đức tính cần thiết cho công việc của mình: kiên nhẫn, cần cù, chịu được áp lực công việc… đồng thời phải tu dưỡng đạo đức nghề nghiệp biết yêu thương, lắng nghe chia sẻ giúp đỡ người bệnh. Mỗi người bệnh đến với chúng ta đều mang trong mình những nỗi đau, sợ hãi, lo lắng hoặc bực bội… nhưng trước những người bệnh khó tính đến mức nào chúng ta cũng sẽ tìm được phương hướng giải quyết đáp ứng mọi nhu cầu của người bệnh. Nhiều khi gặp những khó khăn tưởng chừng gục ngã, không tìm được phương hướng trong công việc nhưng nghĩ đến ước mơ của mình cùng bao cố gắng trước đây tôi không cho phép bản thân mình từ bỏ. Đôi khi nhận được những lời khen ngợi, động viên từ người bệnh tôi cảm thấy thật ấm áp, tràn ngập tình người, đầy hy vọng đó cũng chính là món quà quý giá mà tôi muốn nhận được.
 
Trong 6 năm làm việc tôi đã chứng kiến biết bao người bệnh xuất viện trong niềm vui, phấn khởi. Nhưng đâu đấy cũng có những giọt nước mắt, nỗi đau của những gia đình mất đi người thân. Tôi tự nhủ rằng mình cần cố gắng hơn nữa để có thể chăm sóc người bệnh tốt hơn, có thể sẻ chia làm giảm phần nào nỗi đau của người bệnh.
 
Tôi luôn tin rằng mình đã lựa chọn đúng nghề và luôn tự hào vì mình là điều dưỡng. Các bạn điều dưỡng viên, hãy luôn tin vào chính mình, tin vào quyết định của mình, hãy thật sự yêu nghề bạn đã chọn, quyết tâm theo đuổi ước mơ bạn sẽ tìm ra những thứ thuộc về chính bạn. “Ước mơ không thể tỏa sáng, thứ có thể tỏa sáng chính là con đường bạn chinh phục ước mơ”.
THÔNG TIN KHÁC

Bản quyền thuộc về CLB QLCL-ATNB

© 2014 Thiết kế bởi QPS Team