linhphandr@gmail.com
+84 978 522 626

BÀI DỰ THI MS05: TIN VÀ YÊU

- Tác giả: Phan Thị Hiếu - Đơn vị: Sở Y tế Tỉnh Thừa Thiên Huế.
Các nghề khác làm dâu trăm họ chứ nghề Điều dưỡng làm dâu ngàn họ. Tôi ví dụ bạn là một Điều dưỡng. Dù bạn có buồn bực bất kỳ việc gì trong cuộc sống đi nữa nhưng khi tiếp xúc với người bệnh, với người nhà của người bệnh bạn cũng phải nhỏ nhẹ, dịu dàng. Bạn có thực sự mệt mỏi nhưng khi cấp cứu người bệnh bạn cũng phải nhanh nhạy và chính xác tuyệt đối. 
 
Bạn phải bón từng thìa thức ăn cho một người hoàn toàn xa lạ với một tình thương vô điều kiện, nhưng chính bố mẹ sinh ra bạn có lẻ bạn ít khi làm điều đó. Khi tiếp xúc với chất nôn, phân, chất bài tiết của người lạ có người buồn nôn thậm chí bỏ cơm. Nhưng với người Điều dưỡng đó là chuyện bình thường. Lắm lúc, người điều dưỡng còn dặn dò người bệnh giữ lại phân để họ tận mắt kiểm tra rồi mới loại bỏ. Trong nhà bạn, tôi đoán chắc chắn rằng: bạn không thể biết có bao nhiêu cái tô, cái chén, cái thìa… bao nhiêu bộ quần áo, bao nhiêu cái ghế. Bạn cũng không quan tâm máy giặt hay lò vi sóng hoạt động ra làm sao. Nhưng là người điều dưỡng bạn phải biết trong tủ trực có bao nhiêu loại thuốc, tên từng loại, vị trí của chúng và số lượng bao nhiêu viên. Bạn cũng phải biết cách vận hành máy thở, máy sốc điện, máy xilanh điện, lắp oxy và biết vị trí rõ ràng từng dụng cụ. Rồi hôm nay, bố mẹ bạn, chồng bạn hay con bạn ăn món gì, tôi nghĩ đôi lúc bạn cũng không quan tâm lắm, nhưng với người Điều dưỡng bạn phải biết ngày mai người bệnh ăn gì, có hợp khẩu vị không, giá trị dinh dưỡng ra sao. 
Tôi chắc chắn rằng có lúc bạn cũng đãng trí, hãy thành thật với lòng mình có lúc nào nấu ăn mà bạn quên tắt lửa để nồi cá cháy khét nghẹt chưa? Với người Điều dưỡng họ không được phép quên, nhất là việc xử trí thuốc cho người bệnh mà họ đang chăm sóc dù chỉ là viên thuốc bổ. Cho dù có quá tải đi nữa cũng đừng giải thích rằng “Tôi chăm sóc quá nhiều người bệnh”. Nếu quên có thể rằng người Điều dưỡng đó trả giá bằng cả sự nghiệp. 
 
Áp lực là vậy, khó khăn là vậy, thậm chí đau khổ là vậy; nhưng, tôi chưa thấy một người Điều dưỡng nào bỏ việc vì điều đó. Tôi có đọc của một tác giả khuyết danh nói rằng “hãy làm những việc bình thường bằng lòng quyết tâm phi thường”. Người Điều Dưỡng họ đã làm với một sự phi thường. Họ là người mẹ của những bệnh nhi, là bạn tâm giao của người bệnh trẻ tuổi, là con là cháu của những người bệnh lớn tuổi, là Ngài Hộ Pháp đánh nhau với thần chết để giành giật sự sống cho người bệnh lúc thập tử nhất sinh. Họ làm với một tâm hồn thánh thiện, họ vui với niềm vui của người bệnh, buồn với nỗi buồn của người bệnh. Đơn giản: Họ là Điều dưỡng toàn năng và chăm sóc toàn diện; Làm với niềmTin, tình Yêu và Tôi luôn tự hào mình là một điều dưỡng!
THÔNG TIN KHÁC

Bản quyền thuộc về CLB QLCL-ATNB

© 2014 Thiết kế bởi QPS Team